Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012

BÀ CỤ BÁN RAU


BÀ CỤ BÁN RAU
Lời ban biên tập: Có những lúc trong đời, chỉ vô tình bắt gặp những chuyện mà cho dù cả đời muốn quên nhưng chẳng thể quên được...(!)
Xin trích giới thiệu với mọi người để chúng ta cùng suy ngẫm (!)

Hình chỉ mang tính minh họa
Ăn rau không chú ơi?
Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một bà cụ già yếu, lưng còng cố ngước lên nhìn gã, bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống xấu mà có lẽ có cho cũng không ai thèm lấy.
- Ăn hộ tôi mớ rau...! Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nhìn gã ánh mắt gần như van lơn. Gã cụp mắt, rồi liếc xuống nhìn lại bộ đồ công sở đang khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm. Bần thần một lát rồi gã chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ! Gã nhấn ga phóng nhanh như kẻ chạy trốn. Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gã quên rất nhanh. "Mình thương người thì ai thương mình" - cái suy nghĩ ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu gã.
Đọc thêm »

0 comments:

Đăng nhận xét